Có những ngày, bạn không cần đi xa để cảm nhận mình đã bước qua nhiều thế giới khác nhau. Chỉ cần hai khoảnh khắc, hai sắc trời, và một chút lặng im để bản thân thực sự nhìn thấy vẻ đẹp đang mở ra trước mắt.
Buổi sáng ở Bà Nà Hills giống như được đặt chân đến một góc trời Âu thu nhỏ. Không khí lạnh phảng phất, sương mỏng phủ lên từng phiến đá, những mái nhà châu Âu cổ kính hiện ra mơ hồ giữa mây trắng. Ánh sáng lúc ấy mềm, rất mềm — thứ ánh sáng khiến bất kỳ ai cũng muốn đưa máy lên chụp mà không cần chỉnh sửa gì thêm. Ở khoảnh khắc đó, thời gian như chậm lại, còn con người thì nhỏ đi một chút để cảm nhận sự hùng vĩ của thiên nhiên.

Rồi khi ngày trôi về phía cuối, hoàng hôn Việt Nam lại mang đến một câu chuyện hoàn toàn khác. Màu cam thẫm rực lên, lan dần thành sắc vàng ấm áp, nhẹ nhàng rơi xuống mặt biển hoặc những mái nhà quen thuộc. Cảm giác như bạn vừa rời khỏi châu Âu buổi sớm và trở về miền nhiệt đới ấm áp vào buổi chiều — chỉ trong một ngày. Không cần passport, chỉ cần mở lòng để đón lấy ánh sáng đang thay đổi từng giờ.

Hai tấm ảnh, hai sắc thái, nhưng lại hòa vào nhau để kể một hành trình: một ngày trôi qua không chỉ để sống, mà để cảm nhận. Và đôi khi, một bức ảnh đẹp không chỉ là góc chụp, mà là cảm xúc đã đượcđóng băng lại trong đúng khoảnh khắc ấy. Nếu bạn có những ngày đặc biệt như thế, đừng để chúng trôi đi. Hãy ghi lại — để sau này, khi nhìn lại, bạn biết rằng mình đã từng đi qua những khoảnh khắc thật đẹp.🌤️
Trân trọng.