Cuối năm không chỉ là thời điểm của tiệc tùng và tổng kết. Có những khoảnh khắc rất khẽ – một con đường vắng lúc chiều muộn, ánh đèn vàng hắt lên ô cửa, hay tiếng nhạc vang nhẹ trong một buổi diễn nhỏ – mà nếu không kịp ghi lại, chúng sẽ trôi qua như chưa từng tồn tại.

Với người làm hình ảnh, cuối năm là lúc ống kính trở nên chậm hơn. Không cần những cú máy phô trương, chỉ cần đủ tinh tế để giữ lại cảm xúc thật: ánh mắt người nghệ sĩ trước khi chạm phím đàn, nhịp thở của thành phố khi sắp chuyển giao, hay vẻ đẹp rất đời của một khoảnh khắc tưởng như bình thường.

Chúng tôi tin rằng, một bức ảnh hay một thước phim đẹp không chỉ để xem, mà để nhớ. Và cuối năm chính là thời điểm hoàn hảo nhất để lưu giữ những điều ấy – cho hôm nay, và cho cả những năm sau khi ta vô tình nhìn lại.
Thân mến,